TSAiTfzpTfr9Tpr9GfMlGUA7GY==

[Mùa thu Hà Nội] Xúc cảm Hà Nội của một cô gái đến từ Sài Gòn

[ads-post]
Hà Nội giờ, mùa thu đã sang chưa?
Hương hoa sữa đã vấn vương trên phố
Và những giọt nắng thu đã nhỏ mật
Trải khắp phố phường cùng với lá thu bay???

Anh Nguyễn - Sáng Hà Nội, hơi mùa thu thoang thoảng, nhè nhẹ nhưng vãn đủ nồng nàn và quyến rũ. Sáng Hà Nội e ấp như một cô gái chớm yêu, không hoa lệ, không rự rỡ nhưng lại rất đằm thắm và rất tình.
Tôi đến với Hà Nội vào một ngày đầy nắng, cái nắng mùa thu không gay gắt nhưng cũng đủ vàng để trải màu cho phố. Hà Nội trong tôi như một tình yêu không thể nói bằng lời, với Hà Nội, có lẽ chỉ dùng từ "yêu" không thôi chưa đủ, Hà Nội với tôi là sâu thẳm mối tình đầu, là cồn cào nỗi nhớ, là say đắm đến mơ màng, là khắc khoải đến chơi vơi, là yêu thương là giận hờn vô cớ. Bởi vậy mà có ai đó đã thốt lên rằng:

"Hà Nội mùa thu nỗi nhớ cứ chơi vơi
Để trong anh trong em mùa thu dịu dàng lắm"

Nếu ai đó đã một lần đến với Hà Nội vào một sáng mùa thu chắc chắn sẽ yêu đến chết đi được cái cảm giác nhẹ nhàng mà sâu lắng ấy.
Hà nội vốn đằm thắm dịu dàng như thiếu nữ vào độ tuổi đang yêu, cứ muốn người ta ngắm nhìn mãi, say mê để rồi ngẩn ngơ, khờ dại. Hà Nội đẹp và bình dị, đáng yêu và mơ màng, giống như một thứ tình yêu không dễ để gọi tên, chỉ biết ngắm nhìn, nâng niu và trân trọng.
Những ai đã từng qua đây, dừng chân lại lâu hơn một chút chắc hản vẫn còn vương vấn cái dư vị nồng nàn của Hà Nội. Cái nồng nàn của con gái Hà Nội, cái vị nồng của hoa sữa vào mỗi sáng mai, bởi vậy mà có ai đó đã viết:

"Hương Hà Nội là nồng nàn hoa sữa
Thắm đậm ngọt ngào như tình yêu đôi lứa"

Hà Nội dịu dàng bởi có những buổi sáng nhẹ nhàng hương hoa sữa, sải những bước chân thong dong trên con đường chưa có màu của nắng mới cảm nhận được hết vị của phố cũng như vị nồng của loài hoa trắng. Hà Nội cũng có những buổi trưa nắng vàng óng ả len mình khẽ khẽ qua ô cửa sổ của những dãy nhà san sát, rồi những buổi chiều tà ánh hoàng hôn nhuộm đỏ hồ Tây, trai gái dập dìu bên nhau....
Ai đã một lần đến Hà Nội chắc hẳn vẫn còn nhớ những đêm Hà thành lộng gió, hương hoa sữa thơm ngào ngạt làm người qua luôn muốn hít hột hơi cho căng tràn lồng ngực, rồi cũng làm cho ngươi ta tham lam muốn níu riêng cho mình một góc để tĩnh tâm.

Với riêng tôi, Hà Nội như một tiếng lòng sâu thẳm, đến rồi không nỡ đi, Hà Nội cũng như một tình yêu cao xa không có điểm dừng. Đến với Hà Nội rồi có nỡ bỏ mà đi ngay được đâu...thế nên bao nhiêu người qua cứ còn vương vấn mãi:

"Có phải thu đi cho hoa sữa tỏa hương
Để hoài niệm nhớ thương về một thuở"

Bởi vậy, dù là ai một khi đã đi qua mùa thu của Hà Nội đều không thể quên, không thể không xao xuyến, vì vậy nên mới có:
"Hà Nội mùa thu
 cây cơm nguội vàng
cây bàng lá đỏ
 nằm kề bên nhau
 phố xưa nhà cổ
 mái ngói thâm nâu..."
Bao người qua bao vần thơ, lời ca để lại như thể muốn nhắc nhở rằng chúng ta có một Hà Nội đáng yêu đến nhường ấy, người ở lâu vốn coi thân thuộc như là nhà, còn ngưới mới dừng chân ghé lại cũng phải say lòng đến chếnh choáng. Chẳng vậy mà những ai xa Hà Nội cũng phải lưu luyến gọi tên " Hà Nội sao đáng yêu đến thế ?"....
[ads-post]

Nhận xét0

☺ Các bạn có thể viết lời bình của mình cho bài viết, và tuân thủ một số quy tắc sau:
» Các bài comment phải nghiêm túc, không dung tục, không spam.
» Nội dung phải liên quan tới chủ đề bài viết.
» Hãy để lại tên của bạn khi bạn post bài comment, để VNewsTravel có thể dễ dàng trả lời comment của bạn khi cần.

Type above and press Enter to search.